Giỏ hàng

Chánh niệm - Chế tác.

Khi ta đọc, ta chỉ tập trung vào việc đọc, không cần đọc nhanh, không cần đọc vội, đó là chánh niệm.

Khi ta nghe, ta chỉ tập trung việc nghe, không để cho lo âu hay muộn phiền khiến đôi tai chứa đầy tạp âm, đó là chánh niệm.

Khi ta ăn, ta tập trung vào việc ăn, nhai chậm, cảm nhận từng hương vị của thức ăn, lòng không chút mơ tưởng những sơn hào hài vị khác, đó là chánh niệm.

Khi ta ngắm nhìn một cô gái ta yêu, ta chỉ tập trung ngắm nhìn cô gái ấy, cái đẹp ở hiện tại, lòng không chút băn khoăn về tương lai khi nhan sắc tàn phai tháng ngày sẽ tới, đó là chánh niệm.

Khi ta nhìn nhận một sự việc, ta chỉ thấy việc đang diễn ra và coi nó như là việc đang diễn ra, không phán xét, không chấp chánh đó là chánh niệm. Khi ta soi gương, ta thấy hình ảnh phản chiếu chính là ta mà không phải một ai khác ta đang sân hận hay người ta mơ tưởng trở thành, đó là chánh niệm.

Người ta vui vì được tập trung vào việc của mình, ban ngày được sống là chính mình, ban đêm đi ngủ đầu không mộng mỉ. Khi thở chỉ biết đến hơi thở. Hạnh phúc của tôi đến từ việc mà tôi đang làm. Khi tôi đang chế tác, tôi cảm thấy mình đang được sống, và tôi chỉ biết mình đang chế tác. Như đọc mà không vội, như nghe mà chăm chú, như ăn mà cảm nhận. Tôi ngắm cái đẹp trước mắt mình như ngắm một người con gái tôi thương, khoảnh khắc hiện hữu này là tất cả. Việc tôi chế tác như tôi đang soi gương, thấy trong đó phản chiếu chính tôi và tôi chấp nhận nó.

Như một con sóng vỗ ngoài biển khơi, như một ngọn gió thổi qua sườn đồi. Chuyện quá khứ hay tương lại, xa gần chẳng cần chánh chấp. Ta sống ở đây, bây giờ, hiện tại.